Viễn Phương

Chiều An Lộc


Chiều An Lộc nắng vàng thu êm ả
Quận lỵ buồn đất đỏ lá cây xanh
Lưu luyến nào một thoáng nhớ mong manh
Vào kỷ niệm cho dài thêm ước mộng


Chiều An Lộc trên chiến hào lắng đọng
Tựa lưng ngồi lặng ngắm ánh hoàng hôn
Ngàn mây đen thêu dệt giữa cung buồn
Nghe đâu đó tiếng lòng ai nức nở


Chiều An Lộc cả khung trời thương nhớ
Nắng thu vàng lịm tắt cuối chân mây
Đường không gian rong ruổi cánh chim bay
Lồng lộng tiếng kêu vang về tổ ấm


Tôi dõi mắt cuối chân trời xa thẳm
Biết nghĩ gì trong lạnh lẻo hoang vu
Hồn thẩn thơ chìm đắm giữa sương mù
Hoài mơ mãi an lành trên đất mẹ


Đêm bao phủ núi rừng thêm quạnh quẻ
Sưởi ấm đời khói thuốc cháy vàng tay
Thương quê hương dâng hiến cả đời trai
Mong Tổ Quốc thanh bình muôn hoa nở


Quảng Lợi, An Lộc Ngày 20 tháng 9 năm 1972
Viễn Phương

Được bạn: vdn 30.10.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Chiều An Lộc"